RỪNG TRÙNG KHÁNH
Dịch bởi chau_cua_tu_xuong

 

Chúng ta giáp mặt những người khác hàng ngày.

 

Chúng ta có thể không biết nhau...

 

nhưng chúng ta có thể trở thành bạn tốt một ngày nào đó.

Tôi tên là Hà Chí Vũ.
Tôi là cảnh sát và 233 là số hiệu của tôi.

 

Đứng yên!

 

Khoảng cách gần nhất trong mối quan hệ của chúng tôi...

Chúng tôi chỉ cách nhau 0.01 cm.

 

57 giờ sau.

Tôi đã yêu người phụ nữ ấy.

 

Dì ạ? Cháu Vũ đây.

 

Cháu chỉ muốn chào... Vâng, tới dì, không phải Mây đâu.

 

Lâu lắm rồi không gặp dì. Dì khoẻ không?

Cháu khoẻ... Vâng, cháu nghĩ....
tốt nhất là cứ để Mây bình tĩnh đi đã.

Chắc chắn cô ấy sẽ gọi cho cháu.

Không, đừng nói với cô ấy là cháu gọi.

 

Dì định đi xem phim à?

Dì cứ đi đi. Chú có ở đấy không?

 

Chú ạ? Cháu Vũ đây.

Cháu muốn chào chú thôi... Chú đã hết ho chưa?

 

Sao ạ?

Chú định đi xem phim với dì ạ?
Cháu không làm phiền chú nữa.

Có chị của Mây ở đấy không ạ?

Không có ạ? Cho cháu gửi lời chào chị ấy.

Chúng tôi có cùng thói quen.

Những thứ của tôi đang ở đây đợi May khi cô ấy hết giờ làm việc.

Mây thích nơi này vì quản lí bảo cô ấy giống như Demi Moore.

Chúng tôi mới chia tay.

Mây nói rằng tôi ngày càng khác xa Bruce Willis.

Có tin nhắn nào cho A/C 3688 không?

 

"Yêu anh một triệu năm" ư?

 

Minh nhắn ư? Ý anh là Mây?

 

Đánh vần xem nào. Minh hay Mây?

 

Anh chắc là không nhầm đấy chứ?

Anh không biết tiếng Anh à?

 

Minh à? Mây nhờ cô nhắn với tôi à?

Tôi ổn. Bảo cô ấy đừng lo.

Tôi sẽ chăm sóc bản thân thật tốt.

 

Cô ấy có thể gọi tôi bất cứ khi nào cô ấy muốn.

Chúng tôi không cần cô đứng ra dàn xếp đâu.

 

Ý cô là cô ấy không nhờ cô nhắn cho tôi à?

Thế chuyện này là thế nào?

Chạy bộ? Cô lại mới thất tình à?

Sao tôi lại phải chạy cùng cô?

Sao? Một cuộc thi ư?

Cô biết việc chạy bộ là rất riêng tư mà.
Sao cô lại để cho người khác nhìn cô chạy bộ cơ chứ?

Đi ngủ đi.

 

Tất cả chúng ta đều có những lúc thất tình.

Tất cả những lúc tôi thất tình, tôi đều chạy bộ.

 

Chạy bộ làm tiêu hao nước trong cơ thể chúng ta...

thế là chúng ta không còn nước mắt để khóc nữa.

Làm sao tôi có thể khóc...

cho Mây?

Tôi là một người có cái đầu lạnh.

 

Vẫn chiến tranh với bạn gái à?
Gần một tháng rồi đấy nhỉ?

Kiếm người khác đi.

 

Cậu phải cố lên chứ? Cô ấy lạnh lùng lắm.

 

Chào.

 

Tối nay cô ấy nghỉ sớm đấy. Hay là hẹn cô ấy đi.

Cô ấy mê cậu lắm đấy.

Không. Tối nay tôi có hẹn rồi. Lúc khác.

 

- Các anh có chắc là muốn làm việc này không?
- Có!

 

Đưa tôi xem hộ chiếu.

 

Tiếp!

 

Tiếp!

 

Tiếp!

 

Này, anh kia! Anh đây, ngồi xuống.

 

Thưa bà, cái này được chứ?

Lấy cho tôi cái to hơn.

- Một cái bình thường thôi, không cần phải bắt mắt.
- Được.

Này, bỏ nó xuống!

 

Tôi nói bỏ nó xuống.

Đừng chạm vào.

 

Thêm bia cho họ.

 

Thanh toán.

 

Thỉnh thoảng tôi đến nhà của Mây cả đêm.

để bố mẹ cô ấy khỏi phải tìm...

Tôi làm mấy trò vớ vẩn dưới ban công.

 

Tôi không biết còn đủ khả năng làm tiếp trò này nữa hay không.

 

Được!

 

- Bao nhiêu?

 

Để sau được không?

 

Anh đang làm gì thế? Đi nào!

 

Lại đây.

Đi theo tôi. Kiểm tra đi.

 

Đóng gói cẩn thận vào.

 

Được rồi, được rồi.

 

Đến đây.

 

Anh ta không có ở đây.

Cô có biết anh ta ở đâu không?

Không.

Anh ta để lại cho cô cái này.

Tôi không còn nhiều thời gian.

Nếu tôi không tìm ra mấy người Ấn Độ này.

Tôi sẽ gặp rắc rối to.

Sao lại áo mưa?

 

Tôi nghĩ trời sẽ mưa.

 

Thỉnh thoảng, không hiểu tại sao,
tôi lại tỏ ra rất cẩn trọng.

 

Lúc nào tôi cũng mặc áo mưa.

Tôi cũng đeo kính râm nữa.

Ai mà biết được khi nào trời mưa to...

 

hay là nắng gắt.

 

Có tin nhắn nào cho A/C 3688 không?

- Mật mã.
- Yêu anh một triệu năm.

Không có gì ư?

 

Không có cuộc gọi nào cho anh hôm nay cả.

Cám ơn.

 

Tôi cho đó là trò đừa khi cô ấy vào ngày cá tháng tư

là chúng tôi chia tay.
Tôi quyết định để trò đùa này diễn ra trong một tháng.

Vì Mây thích ăn dứa.

Ngày mùng 1 tháng 5 là sinh nhật tôi.

Tôi tự hứa với mình nếu Mây không thay đổi quyết định
sau khi tôi mua 30 hộp dứa...

Kể từ ngày đó trở đi, tôi bắt đầu mua những hộp dứa

mà hết hạn đúng vào ngày 1 tháng 5.
Sau đó thì tình yêu chúng tôi sẽ kết thúc.

 

Thưa ông, hộp này ngày mai là hết hạn.

Tôi sẽ đổi nó cho ông.

Hộp này được rồi.

 

Chuyến bay đầu tiên của ngày mai là khi nào?

 

Tôi muốn đặt một vé.

 

một.

 

- Anh có thấy những người này không?
- Không.

Hãy nhìn cẩn thận. Họ đi cùng mấy đứa con.

Không.

 

- Ông thực sự không biết ư?
- Tôi không biết anh ta ở đâu.

Con thấy bố nói chuyện với ông ta!

Không...

 

Con tôi đâu? Cô muốn gì?

Cho ông một giờ.
Nếu tôi không thấy ông nói gì....

ông sẽ không bao giờ gặp lại con ông nữa.

 

Cho cháu thêm một cái kem nữa.

 

Bố, bố!

 

Một vài người sắn sàng bỏ con cái vì tiền.

Ông ta không phải loại người đấy.

Một giờ sau, tôi đi.

 

Cảnh sát đây! Đứng yên!

 

Tôi chưa tóm ai sáu tháng nay.

Giơ tay lên!

Nhưng hôm nay tôi đã tóm được tên tội phạm truy nã này.

Mỗi khi tôi phá một vụ án.

Tôi luốn muốn để Mây biết đầu tiên.

 

Xin chào? Xin chào?

 

Bruce Willis, tôi sẽ giết anh!

 

Còn hộp dứa nào hết hạn vào ngày 1 tháng 5 không?

Anh có biết hôm nay là bao nhiêu không?

- 30 tháng 4.
- Chính xác.

Anh nghĩ chúng tôi bán đồ hết hạn à?

 

Vẫn còn hai tiếng nữa mới hết cơ mà.

 

Không ai muốn dùng đồ hết hạn đâu. Kiếm đồ mới đi.

Đồ mới? Mới thì tốt hay sao?

Anh có biết làm ra một hộp dứa tốn bao nhiêu công sức không?

Họ phải trồng, thu hoạch, cắt ra.
Để rồi ném đi như thế à?

- Anh có nghĩ những cái hộp này cảm giác thế nào không?
- Anh bạn, tôi chỉ làm việc ở đây thôi.

Ai thèm quan tâm những cái hộp này cảm giác thế nào?
Thế anh có biết cảm giác của tôi thế nào không?

Đây là một nghề vất vả toát mồ hôi đấy!

Tất nhiên là tôi mong những cái hộp này không bao giờ hết hạn.
Nó sẽ tiết kiệm bao nhiêu thời gian cho tôi!

 

Anh thích đồ hết hạn hả? Của anh đây.
Lấy bao nhiêu tuỳ thích.

 

Ở nơi nào đó, bằng một lí do nào đó,
tất cả mọi thứ đều có ngày hết hạn.

Cá hộp hết hạn.

 

Thịt hộp hết hạn.

Cả đến giấy bọc cũng hết hạn.

 

Tôi tự hỏi liệu có cái gì trên đời không hết hạn không nhỉ?

 

Này, muốn ăn thịt hộp không?

 

Hết hạn rồi. Tự giữ lấy mà ăn.

 

Cậu chắc chứ?

 

Cuối cùng tôi cũng tìm được hộp dứa thứ 30.

 

Ngày đầu tiên của tháng 5 bắt đầu.
Quá đủ để tôi nhận ra điều gì đó

 

ở Mây.
Tôi chẳng khác gì những hộp dứa này...

 

Mày không thích ăn à. Ngon lắm đấy... Không à?

Mọi người nói chó là người bạn tốt nhất.

Tại sao con chó của tôi lại không cho tôi
chia sẻ nỗi buồn?

 

Tôi cá rằng đây à một kỉ lục.
Tôi ăn hết 30 hộp dứa trong đêm hôm đó.

 

Thật là may mắn...

 

Tôi muốn ra ngoài để chúc mừng việc này!

 

Mây chắc ngủ rồi.

Tôi tự hỏi liệu Mây có ngủ ngon không.

 

Sao cậu quay lại?

 

Tôi đang định đi xem phim.

Mây đi rồi.

Đi?

Cậu nghĩ cô ấy đợi cậu à?

Phụ nữ không có khả năng chờ đợi đâu.

Càng đợi lâu, họ càng dễ bực mình.

Càng bực mình, họ càng dễ bị kích động.

Cô ấy đi với Richard.
Cậu tốt hơn là đến lần sau đi.

Thật khó tưởng tượng tôi bị đá hai lần trong đêm nay.

 

Để chữa lành vết thương trong tim,

tôi quyết định hẹn một cô gái khác đi chơi, cũng tên là Mây.

Lulu? Vũ đây!

 

Muốn ra ngoài uống cái gì không?

 

Ngủ rồi à? Sao sớm thế?

 

Ngủ thật rồi à?

Không có gì. Tạm biệt.

 

Chào, Chieko-san? Đoán xem ai. Vũ đây.

 

Đúng rồi.

Muốn ra ngoài uống gì không?

 

Chồng hả? Em cưới rồi à?

5 năm rồi cơ à?

Chúng ta không gặp nhau 5 năm rồi cơ à?

Em có 2 con rồi à?

Em hạnh phúc lắm nhỉ? Tuyệt quá!

 

Được rồi, bảo trọng nhé.

 

Có phải Dương Kì Huệ không?

 

Hà Chí Vũ đây.

Tớ ngồi cạnh cậu hồi lớp 4 đấy.

Cậu không nhớ sao?

 

Không có gì. Tạm biệt.

 

Số dứa tôi ăn làm tôi thấy rất khó chịu trong bụng.

 

Thế là tôi đến quán rượu

tôi cho rằng rượu sẽ làm bụng tiêu hoá tốt hơn

 

Anh không sao chứ?

Thêm một whiskey nữa.

 

Đó là bài hát "Tình yêu kết thúc như ánh bình minh".

Đó chính là cảm giác của tôi.

 

Sao tôi có thể quên đựoc Mây?

 

Tôi hứa với bản thân.

Tôi sẽ yêu người phụ nữ đầu tiên.

.. bước vào quán rượu này.

 

Thưa cô, cô dùng gì?

Whiskey.

 

Tôi có cảm giác là cô ấy thích tôi.

Để chắc về điều đó, tôi hỏi cô ấy một câu.

 

Xin lỗi cô, cô có thích dứa không?

 

Chắc cô ấy là người nước ngoài.

 

Xin lỗi cô, cô có thích dứa không (tiếng Nga)?

 

Cô có thích dứa không (tiếng Anh)?

 

Liệu tôi có thể biết cô có thích dứa hay không
(tiếng Quan Thoại)?

 

Anh nói tiếng Quan Thoại rất chuẩn.

Tôi lớn lên ở Đài Loan, còn cô?

 

Hôm nay tôi không có tâm trạng để nói chuyện.

Để tôi yên.

 

Chúng ta không cần nói chuyện

Tôi có thể ngồi cạnh cô được không?

Bao nhiêu ghế ở đây. Tại sao phải ngồi cạnh tôi?

 

Vì tôi cảm thấy cô đang cô đơn.

 

Thế sao?

Đúng.

Có ba lí do phụ nữ đeo kính râm vào giờ này.

Cô ấy có thể mù,

 

hoặc là tôi phạm,

hoặc là thất tình và không muốn cho người ta biết
mình đang khóc.

 

Tôi thuộc loại nào?

Những người thất tình.

 

Chẳng có gì đâu. Cô đâu cần khóc chứ.

Tôi cũng vừa bị đá xong.

Tôi sẽ chạy bộ để toát hết mồ hôi ra

 

Thế là không còn nước mắt để khóc nữa.

Muốn chạy không?

Tôi đã chạy cả buổi tối và đang mệt lử đây.

 

Nếu anh muốn tìm người nói chuyện thì đi tìm người khác đi.

Tôi thực sự không muốn nói chuyện.

 

Tôi chỉ muốn tâm sự với cô thôi.

 

Tôi biết quá rõ thất tình là như thế nào.

Trong lúc buồn nhất, phụ nữ cần một bờ vai để dựa vào.

 

Cô có thể coi tôi là người đàn ông của cô.

Tôi không có người đàn ông nào cả.

Thì tôi cũng đâu có người phụ nữ nào.

 

Anh bao nhiêu tuổi?

Tôi 24 tuổi 2 giờ trước.

Giờ tôi 25.

 

Tôi sẽ không thích anh đâu.

Đừng đưa ra kết luận thế chứ.

Chúng ta có thể có mối quan hệ tốt với nhau mà.

 

Cô có thích dứa không?

 

Không phải việc của anh.

Tôi chỉ muốn hiểu thêm về cô thôi.

 

Tôi yêu một cô gái trong 5 năm

và chúng tôi mới chia tay.

 

Cô ấy nói tôi không hiểu cô ấy.

Đó là nguyên nhân tôi muốn tìm hiểu về cô.

 

Anh sẽ không hiểu tôi đâu.

 

Cô không cho tôi cơ hội sao?
Vậy cô thử tìm hiểu tôi cũng được.

Cô thích kiểu đàn ông nào?

 

Biết một người không có nghĩac là bạn có khả năng
lấy được tình yêu từ anh ta.

Con người luôn thay đổi.

 

Hôm nay anh ta thích dứa.

Ngày mai có thể anh ta sẽ thích thứ khác.

 

Thưa ngài...

..chúng tôi sắp đóng cửa.

 

đóng cửa?

 

Muốn chạy bộ không?

 

Tôi chỉ muốn chỗ nào để nghỉ thôi.

 

Tôi không biết khi cô ấy nói muốn nghỉ
thì cô ấy có thực sự muốn nghỉ hay không.

 

Tôi đã xem hai bộ phim cũ đêm hôm đó

 

và 4 đĩa salad.

 

Khi mặt trời mọc, tôi biết là tôi nên đi

 

Trước khi tôi đi, tôi cởi giầu cho cô ấy.

 

Chân của phụ nữ sẽ sưng lên...

.. nếu họ ngủ với đôi giầy cao gót.

 

Chắc là tối qua cô ấy đã chạy rất nhiều.

Một phụ nữ đẹp như cô ấy nên có một đôi giầy sạch sẽ.

 

Tôi sinh vào 6 giờ sáng.

 

Hai phút nữa là tôi tròn 25.

 

Nói cách khác, tôi đã sống một phần tư thế kỉ.

 

Để chào đón sự kiện lịch sử này.

tôi chạy bộ

để tống khứ số nước dư thừa trong cơ thể.

 

Điều nmày làm tôi thấy rất hạnh phúc.

 

Tôi quyết định sẽ bỏ máy nhắn tin lại...

 

.. vì tôi biết chẳng ai sẽ gọi cho tôi hôm nay.

 

Tin nhắn cho A/C 3688.

Mật mã

"Yêu anh một triệu năm "

Bạn của anh ở phòng 7002 nói "Happy Birthday".

 

Ngày 1/5/1994.

Một phụ nữ nói "Happy Birthday" với tôi.

 

Tôi sẽ nhớ chuyện này cả đời.

 

Nếu trí nhớ là một cái hộp, tôi mong nó không hết hạn.

 

Nếu có một cái hạn được đề vào.

Tôi hi vọng nó sẽ là "một triệu năm".

 

Cho anh một điếu thuốc.

 

Trời mưa.

Thế hả?

 

Một cốc Coca.

Lại chạy bộ nữa à?

 

Anh chàng như cậu thì không chạy cả ngày được đâu.

 

Thử hẹn Phi đi. Cô ấy cũng tốt lắm đấy.

Phi là ai?

Mách nhỏ cậu nhé, cô ấy mới đến sáng nay.

Làm nhanh lên. Đừng để Richard lại đến trước cậu.

 

- Cám ơn nhiều. Tôi không thích bọn đàn ông.
- Đàn ông?

Xin lỗi, xin lỗi.

Khoảng cách gần nhất trong mối quan hệ của chúng tôi.

chúng tôi chỉ cách nhau 1 cm.

 

Tôi chẳng biết gì về cô ấy.

6 tiếng sau.

cô ấy yêu một người đàn ông....

 

Một đĩa salad.

 

ăn ở đây hay đem đi?

Đem đi.

 

Cô là nhân viên mới à. Tôi chưa bao giờ thấy cô.

 

Cô thích nhạc to thế này à?

 

Đúng, càng to càng tốt.

 

Thế là tôi chẳng phải nghĩ gì nữa.

 

Thế ra cô không thích nghĩ à?

 

Cô thích gì?

 

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó.
Bao giờ nghĩ ra tôi sẽ bảo cho anh.

Còn anh thì sao? Anh thích gì?

 

Salad.

 

Cho tôi salad.

Lại salad nữa?

Cậu không bao giờ chán sao

Nó là cho người khác.

Bạn gái cậu à?

Cô ấy thích đến thế kia à?

Cô ấy đang tập ăn thôi.
Cô ấy chưa bao giờ nói là thích nó.

Có thể cô ấy thích thử món khác.

Thử cá với khoai tây xem, ngon lắm đấy.

Nếu cô ấy không thích thì sao?

Cứ mua cả hai cho cô ấy chọn.

Như thế thì cậu sẽ không bị nhầm.

Không phải thế là phí phạm sao?

Không tốn nhiều đâu.

Có sự lựa chọn luôn là tốt mà.

 

Được rồi. Một salad và một cá kèm khoai tây.

Được....

 

Cảm ơn.

 

Ông chủ, cho một cá kèm khoai tây.

Thấy chưa, tôi bảo cô ấy sẽ thích mà

Cô ấy nên bảo với tôi từ trước là không thích salad.

 

Những cậu có cho cô ấy lựa chọn đâu.

Cô ấy sẽ nói với cậu nếu cô ấy được lựa chọn.

Nhân tiện việc thay đổi khẩu vị,
tối nay pizza được không?

 

Không phải cô ấy có thích không.

Đơn giản thôi.

Dùng trò cũ: mua cả hai.

Không tốn nhiều đâu.

- Được rồi.
- OK.

 

Này đằng ấy, có muốn thử cái gì khác không?

Xúc xích được không?

 

Không, cảm ơn. Cho tôi một tách cà phê đen.

- Bạn gái cậu không muốn ăn gì nữa à?
- Cô ấy bỏ tôi rồi.

Tại sao?

Cô ấy nói cô ấy muốn thử một cái gì đó thật khác biệt.

Tôi nghĩ thế là đúng.
Có nhiều lựa chọn về đàn ông cũng như đồ ăn vậy.

 

Lẽ ra tôi chỉ nên mua salad mà thôi.

Chẳng có gì lạ cả.

Làm sao cô ấy biết cậu là tốt nhất nếu
cô ấy không cặp với những người khác?

Sớm muốn cô ấy cũng quay lại thôi. Thoải mái đi.

Cảm ơn.

 

Trên mỗi chuyên bay,

lúc nào cũng có một cô tiếp viên mà bạ muốn mồi chài.

Dịp này năm ngoái, ở độ cao 25.000 ft so với mực nước biển.

tôi đã mồi đựoc một cô.

 

Anh muốn uống không?

 

Tôi gnhĩ chúng tôi đã ở bên nhau một thời gian khá dài...

bay khắp mọi nơi như một chiếc máy bay chật ních.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nó sẽ thay đổi.

 

cà phê đen.

Hơn một tuần rồi. Cô ấy quay lại chưa?

 

Xin lỗi.

 

Có lẽ cô ấy có nhiều lựa chọn quá.

Thế thì quên cô ta đi.
Cô ta có sự lựa chọn

..thì sao cậu lại không như thế chứ.
Đừng uống cà phê đen như thế nữa.

Không thay đổi thế được đâu, phải làm từ từ.

 

Tôi ổn, đừng có lo.

Nếu cậu đã nói vậy.

 

Xin lỗi,

người cảnh sát hàng ngày vẫn vào đây mua salad
có đến không?

Ý cô là #633 hả? Hôm nay cậu ấy nghỉ làm.

Tôi tưởng anh ấy nghỉ vào thứ bảy chứ.

Cậu ấy chuyển ca rồi. Cậu ấy không nói với cô à?

 

Ông đưa cho anh ấy cái này hộ tôi được không?

 

Không vấn đề.

Cám ơn.

 

Tôi ra ngoài một chút.

- Hả?
- Tôi ra ngoài một chút.

À....

 

Chúng tôi phải ra ngoài một chút.

Hả?

- Chúng tôi phải ra ngoài một lúc.
- Đi đâu?

 

- Bà đi đâu thế?
- Tôi đi lung tung thôi...

 

Hả, sao hôm nay chỉ có mình cô thế?

Hả?

Chỉ có cô ở đây tối nay à?

 

Tất cả mọi người còn ở đây một phút trước

 

nhưng họ đi hết khi thấy anh đến.

 

Có chuyện gì với tôi à?

 

Không có gì.

cà phê đen?

Cám ơn.

 

Tối qua...

Có một cô gái...

Sao?

Tôi nói có một cô gái...

Cô cho nhỏ tiếng được không?

 

Một cô gái đến đây tối qua.

Cô ấy để lại cho anh một bức thư.

thật thế à?

 

Đúng... Một tiếp viên hàng không

 

- Em không muốn xem à?
- Để tôi uống cà phê xong đã.

 

Này, thư của anh.

Giữ hộ tôi. Tôi sẽ đọc sau.

 

Ông chủ.

úao lại là cậu?

tất nhiên là tôi.

#633 đâu?

Anh ấy đang nghỉ phép.

Nghỉ phép?

Nghe bảo là anh ấy tự làm mình bị thương vì một cái ghim.
Giờ đang ở nhà.

 

Bị thương vì cái ghim hả?

 

Từ khi cô ấy đi, mọi thứ trong căn phòng thật là buồn bã.

Mọi tối, tôi đều phải ru chúng ngủ.

 

Mày có thất là mày gầy đi nhiều không?

 

Mày ngày xưa mạp mạp xinh xắn thế,
giờ mày mảnh dẻ thế này.

Sao thế, có gì mày nói xem.

 

Tao bảo mày đừng khóc nữa. Khi nào mày mới thôi đây.

 

người ta phải dũng cảm lên chứ.

 

Nhìn mày xem. Mày trông tồi tàn quá.
Đứng lên cong không được.

Để tao giúp mày.

 

Thấy khá hơn chưa?

Nói gì đi.

 

Đừng giận cô ấy.

 

Ai cũng có lúc hồ nghi.

 

Cho cô ấy cơ hội, được chứ?

 

Thấy cô đơn à?

 

Mới vài ngày thôi mà mày dã tồi tàn thế này.

Mày lạnh à?
Tao sẽ cho mày ấm.

 

Chào ông.

Rồi. Chú đóng gói cẩn thận rồi.

 

- Cần giúp không.
- Không, cám ơn. Cháu tự làm được.

 

Xin lỗi, xin lỗi.

 

Cô đấy à. Sao cô lại ở đây?

Anh thấy đỡ hơn chưa?

 

Ý cô là sao?

Người ta nói anh bị thương bởi cái ghim.

 

Đừng nghe mấy cái chuyện chết tiệt của họ.

 

Thế gần đây anh ở đâu?

- Tôi lại chuyển ca rồi.
- Thật à?

Cần giúp không?

Tốt quá.

 

Tôi đi đây.

 

Nặng thật đấy!

Hôm nay không nặng lắm đâu.

 

Công việc này xem ra khá nặng với cô đấy.

Việc nào chả vậy.

 

Sao cô lại nhận việc này?

Ông chủ là anh họ tôi.

Anh ấy chẳng tìm được ai thế là nhờ tôi.

 

Thế trước kia cô làm gì?

Ồ, nhiều thứ lắm.

 

Tôi muốn tiết kiệm tiền.

Để học à?

Không. Tôi chưa bao giờ nghĩ về điều đó.

 

Tôi chỉ muốn tận hưởng cuộc sống thôi.

Bằng cách nào? Ở đâu?

Mọi nơi...

Có thể là California.

 

Sao lại California?

 

Tôi nói là có thể.
Nếu không thú vị thì tôi lại đi chỗ khác.

 

Cô thích du lịch à?

Anh không thích sao?

Tôi rất thoải mái, sống đâu cũng được.

 

Hay là đi cùng tôi đi.
Tôi kiếm gần đủ tiền rồi.

Để xem đã.

 

Sao lúc nào anh cũng như thế?

 

Bức thư vẫn ở chỗ tôi đấy.

 

Tôi chưa có thời gian để lấy nó.

Cho tôi địa chỉ của anh rồi tôi gửi nó cho.

Như thế đỡ lo bị mất.

 

Được...

 

...Anh sống ở ngay gần đây à.

Đúng, cứ theo đường này.
Thỉnh thoảng cứ đến nhà tôi chơi.

Được rồi, tuyệt đấy.

 

Nào đi thôi.

 

Anh đang vã mồ hôi ra kìa.
Có tiếp tục được không?

Tôi ổn.

 

Cậu mơ mộng gì đấy à?
Cậu nghĩ mình là siêu sao hả?

Cậu làm cái quái gì với số cà rốt này thế.
Thế này ai mà ăn được.

Cậu muốn hát chắc. Dùng cuộn giấy toilet đi.

 

Cả cô nữa.

Em có mơ mộng gì đâu.

Cô nói đúng. Cô không mơ mộng.

Mà cô mộng du.

 

Vâng... thì mộng du.

 

Các bạn nói thế nào cũng được, mộng du

Tôi có một giấc mơ vào buổi chiều.

Hình như là tôi đã đến nhà anh ta.

Tôi nghĩ lúc ra khỏi nhà thì tôi cũng gần tỉnh.

nhưng sau đó tôi lại nằm mơ tiếp.

 

Thỉnh thoảng tôi về nhà buổi trưa

bởi vì về nhà là tôi lại cảm giác như
được trao tặng một cơ hội.

 

Anh biết em ở đó.

 

Ra đi nào.

 

Anh sẽ đếm đến 3.

 

1...2...3.

Cô ấy hay trốn trong tủ để doạ tôi.

Cô ấy không làm trò đó nữa,
và tôi cũng nên dừng cái trò chơi này lại.

 

Liệu cô ấy có thể trốn trong phòng tắm không?

 

Chào...

 

Chào!

 

Ngốc.

 

Cơm lợn quay của anh đây.

Cám ơn.

 

Xin lỗi... xin lỗi.

 

Lại anh nữa à.

Đúng.

 

Anh sẽ ở đay một lúc chứ?

 

Tại sao?

Không có gì.

 

Này, cô định đi đâu đấy?

Tôi đang quay lại vì quên vài thứ.

 

À quên, tôi vẫn chưa gửi cho anh bức thư được.

Không phải vội đâu.

Anh chắc chứ.
Khi nào có thời gian tôi sẽ gửi.

 

Này, sao cháu lại quay lại?

Cháu vội quá nên quên trả hoá đơn.

Chú trông giúp cháu được không?

 

Anh ạ? Em vẫn còn ở chợ.

Sao? Cô vẫn ở chợ ư?

Ở đây đang mưa.

 

Anh nghe thấy không?

Cô nói gì thế, trời đang nắng to ở đây cơ mà.

Thế ạ? Chắc chỉ mưa mỗi chỗ này thôi.

Khi nào tạnh em về ngay.

Đừng quên đóng tiền điện đấy.

Vâng.

 

Tao về đây.

Được chứ. Tao sẽ quay lại gặp mày sau. Tạm biệt.

 

Cho anh này.

 

Vải đâu mà lắm thế?

Tôi đem cho một người bạn.

 

Cô ở đâu?

Em đang trả hoá đơn.

Cô đi mấy tiếng rồi đấy.

Có nhiều người lắm. Em không chen nổi.

Chắc là em phải đợi thôi.

Vô lí. Sao tự nhiên lại đông thế?

 

Sao em biết được.

Em đang cố hết sức đây.

Mai em lại phải đến đây hả?

Nếu chỗ đó đông quá thì tìm chỗ khác.

Chỗ khác?

 

Được rồi, em sẽ tìm chỗ khác.

 

Chào...

Chào, vừa mua sắm về à?

 

Không, tôi đem cho bạn. Anh ấy đang chuyển nhà.

Cô bận quá nhỉ.

Đúng vậy.

 

Cà phê đen nữa hả? Có hại cho sức khoẻ lắm đấy.

Nếu đêm không ngủ được thì cứ uống nhiều nước vào.

 

Chào, em đây.

Em về Hồng Kông rồi.

Nếu muốn em giữ vé thì cứ gọi cho em.
Vẫn số cũ.

 

Tóc đẹp quá!

Cô nuôi tóc bao lâu rồi?

Không pahỉ việc của cô. Đồ điên.

 

Cô ấy là gái gọi hả?

Đúng.

 

Sao?

Không có gì...
Sao anh biết cô ấy rõ vậy?

Không hẳn.

 

Một nàgy tôi đột ngột có cảm giác là cô ấy đã trở về.

 

Tôi không chắc là tôi có quên khoá vòi nước hay không

hoặc là cái ngôi nhà này ngày càng trở nên đa sầu đa cảm.

Tôi nghĩ đó là khả năng lớn nhất.

Ngôi nhà đã khóc quá nhiều.

 

Khi một người khóc,

bạn đơn giản là đưa cho anh ta một tờ giấy lau nứoc mắt.

Nhưng khi một ngôi nhà khóc,

bạn có rất nhiều việc để làm.

 

Wow! Sao anh lại ở đây?

 

- Đây là nhà tôi. Dĩ nhiên tôi ở đây.
- Nhà anh à?

Cô làm gì ở đây?

Tôi đi mua cá vàng.

- Làm gì có ai bán cá vàng ở đây.
- Không à?

- Cô bảo đến đây mua cá vàng à?
- Đúng.

Cô mua hay bán cá vàng?

Anh định nói cái gì thế?

 

Đừng ép tôi.
Tôi sợ là tôi chẳng nhớ được cái gì đâu.

Sao cô sợ?

Tôi không biết. Chắc là bởi vì anh đấy.

Tôi đi đây.

 

Cái gì thế. Cô vẫn đang đứng ở đây..

 

Đừng có như đuổi tôi thế.
Chân tôi bị làm sao ấy.

Cô bị chuột rút à?

Sao tôi biết được. Tôi chưa bị thế này bao giờ..

 

Vào ngồi nghỉ chút đã.

 

Bất cứ khi nào cô ấy kết thúc một chuyến đi.

Tôi đều xoa bóp chân cho cô ấy.

Làm tiếp viên hàng không đâu phải là việc đơn giản.

Tôi luôn nghĩ chân phụ nữ rất gợi cảm.

Tôi chưa từng chạm vào chân ai từ khi cô ấy đi.

 

Đỡ hơn chưa?

Rồi. Tôi đi đựoc chưa?

Đợi chút.

Tôi bật nhạc cho cô nghe nhé.

 

Anh thích bài này không?

Tôi không quan tâm đến âm nhạc.

Đó là sở thích của bạn gái tôi.

 

Cô ấy thích bài này à?

Đúng.

 

Tôi biết là bạn gái anh ấy chẳng thích bài này chút nào.

 

Cái CD ấy là của tôi. Tôi bỏ quên mấy hôm trước.

 

Tôi bắt đầu nghi ngờ bệnh mộng du có lây hay không.

Không biết có phải vì tôi quá căng thẳng không.

Một lúc sau là tôi ngủ quên.

 

Cô gái ngủ quên trong nhà tôi chiều hôm đó.

 

Tôi đã muốn đánh thức cô ấy dậy.

nhưng vì lí do nào đó tôi không làm...

 

Chết tiệt!
Chết tiệt!

 

Cẩn thận lửa đấy.

 

Coi chừng đấy. Giữ nến cho cẩn thận.

 

Tất cả là lỗi của cô. Dạo này cô làm sao vậy?

Sao cô không đóng tiền điện?

Mấy hôm cô đi đâu thế?

 

Đi gặp bác sĩ.

Bác sĩ? Tôi có nghe cô nói thuốc thang gì đâu.

Em nói rồi nhưng anh có nghe đâu

Thế à? Bác sĩ nói khi nào thì cô khỏi bệnh?

Lâu đấy.

 

Ngốc!

 

Tôi không biết thay đổi thời thiết hay làm sao.

Gần đây, tôi thấy tôi thay đổi khá nhiều.

Tôi trở nên nhạy cảm hơn.

Tôi bắt đầu chú ý đến những thứ tôi chưa bao giờ chú ý.

 

Cá hộp có vị rất khác.

 

Mẹ mày rất đẹp.

Sao mày lại để bản thân trông thế kia.

Sao mày lại béo lên trong một thời gian ngắn như thế?

 

Kể cả mẹ mày có đi rồi thì bản thân mày vẫn phải cố gắng chứ.

 

Mày không thể để bản thân như thế được.
Giảm cân đi chứ.

 

Mày có biết mày làm tao thất vọng thế nào không?

Mày thay đổi nhiều quá.

con người còn có thể thay đổi tính cách.

Mày thì làm sao thay đổi được,
dù cho cô ấy không trở lại đi chăng nữa

 

Mày suy nghĩ về điều này đi.

 

Khi tôi thấy nó khóc, tôi cũng cảm thấy nguôi ngoai.

Dù cho có thay đổi hình dáng
thì nó vẫn luôn thật với chính bản thân nó.

 

Nó là một thứ giàu cảm xúc.

Mày có thấy dạo này tao lạc quan hơn không

 

Tao thấy rất nhiều thứ tốt đẹp lên.

Mày, tao ví dụ, là một thằng ngốc.

 

Mày không nên nghich bẩn thế này chứ.

Trước kia mày sạch sẽ lắm cơ mà.

 

Giờ nhìn mấy cái sọc vàng này.

 

Mày vừa đánh nhau với ai à?

 

Nhưng mà mày lại trông dễ thương hơn.

 

Sao mày lại nằm ở đây? Tao tìm mày khắp nơi.

 

Nằm đây thì có tác dụng gì.

chấp nhận thực tế đi.

 

Mày bắt đầu bốc mùi rồi đấy.

Ngày mai tắm nắng nhé.

 

Cô đang làm gì trong nhà tôi?

Thì anh bảo thỉnh thoảng đến thăm anh mà

 

Mở ra nhanh lên.

 

Có người tìm cô kìa.

- Tìm em à?
- Đúng.

 

Wow! Sao anh ở đây?

Tôi đến lấy thư.

 

Thư nào? Hỏi ông chủ ấy.

 

Cô đang giữ nó mà

- Ông chủ nói cô cầm.
- Tôi? Ở đâu?

 

Thật à?

Đúng.

 

Tôi cứ sợ là nó mất.
Tôi thề là tôi chưa đọc nó.

 

Cám ơn.

 

Tối mai cô có rỗi không?

Sao? Anh muốn gì?

Tôi muốn hẹn cô đi chơi.

- Sao anh muốn hẹn tôi?
- Ông chủ nói tối mai cô không phải làm.

 

Tôi nghỉ thì liên quan gì đến hẹn hò?

Cô cứ nghĩ đi.

Tôi sẽ đợi cô ở nhà hàng California tối mai lúc 8 giờ.

 

Bài này không hợp với cô đâu.

Nghe cái này đi.

 

Chết tiêt!
Chết tiệt!

 

Tôi không biết #663 lại tốt với con gái thế đấy.

- #633 đó, ông chủ!
- Thôi đừng đùa nữa...

 

Chiều hôm đó tôi dọn phòng.

Giống như việc dọn đưòng băng cho chuyến bay tiếp theo.

 

Tôi đến nhà hàng California sớm hơn một chút.

Tôi không biết chuyến bay này sẽ bị trì hoãn bao lâu nữa.

Tôi quyết định sẽ đổi ít tiền xu.

 

Đổi cho tôi một ít tiền xu.

 

Nửa giờ trôi qua, tôi đã đổi tiền xu thêm vài lần.

Tôi có cảm giác chuyến bay đã bị huỷ bỏ.

 

Cô ấy không đến đâu.

Cô ấy bảo tôi đưa cho cậu cái này.

 

Không cần buồn thế đâu.

Thử tìm người khác đi.

 

Mây là cô gái tốt. Cô ấy sẽ quay lại sớm thôi.

Cô ấy đâu?

Cô ấy đi rồi. Cô ấy nói sẽ đi California.

 

Thế thôi.

Cám ơn.

 

Tôi đã không mở lá thư.

 

Có quá nhiều thứ bạn cần có thời gian để chấp nhận.

Sau khi ông chủ quán đi.

Tôi uống thêm hai chai nữa

 

Thất vọng?

Không hẳn.

Về nhà ngủ đi. Cô ấy không đến đâu.

 

Cô ấy chắc là đi California tối nay rồi.

Nếu thế thì đó là California khác.

Cùng một buổi tối những chúng ta ở hai California khác biệt.

với chênh lệch thời gian là 15 tiếng.

 

Bây giờ chắc là 11 giờ sáng ở California.

 

Không biết cô ấy có nhớ là tôi hẹn cô ấy vào 8 giờ tối không.

 

Thật trùng hợp!

 

Tối nay anh nghỉ à?

Đúng.

 

Anh thế nào?

Vẫn thế. Còn em?

Không tệ.

Em đi một mình à?

Em đi với bạn.

 

Hai người đẹp đôi đấy.

Em vẫn còn đồ trong nhà anh đấy.
Khi nào em đến lấy.

Không cần chúng nữa.
Cú vứt hết đi..

 

Được.

 

Phải đi rồi.

 

- Em nghĩ anh trông bảnh hơn trong bộ đồng phục đấy.
- Em cũng thế.

- Tạm biệt.
- Tạm biệt.

 

- Em chưa trả tiền mà.
- Anh trả cho em đi.

 

Bao nhiêu?

 

Bức thư có một tấm thẻ lên máy bay

Ngày, không hiểu sao, lại là năm sau

 

Tôi không đọc được chỗ hẹn. Nó bị mờ.

 

Tôi có đến nhà hàng tối hôm đó.

Tôi biết 8 giờ là khá chật nên tôi đến từ 7 giờ 15.

 

Đêm đó mưa to.

Qua cửa sổ, tôi thấy một California đầy mưa.

Tôi muốn biết California kia có nắng và ấm hay không.

Tôi quyết định cho bản thân thêm một năm nữa.

 

Hôm nay. Trời mưa như ngày hôm đó.

 

Tôi đang nhìn qua cửa sổ,
trong tâm trí chỉ có một người.

 

Không biết anh ấy có mở thư ra không nữa.

 

Sao anh lại ở đây?

 

- Sao anh lại ở đây?
- Sao cô lại ở đây?

Anh đang làm gì ở đây?

Tân trang lại.

Tân trang lại?

 

Anh họ tôi đâu?

Ông ấy mở quán karaoke rồi.

 

Ông ấy nói muốn thay đổi.

và để tôi quản lí chỗ này.

Ông ấy không nói với cô à?

Tôi đã gặp anh ấy đâu.

Ông ta có tài kinh doanh đấy.

Đầu tiên là bán cho tôi cá với khoai tây,
sau là bán cả tiệm luôn.

Sao?

 

Tao bảo ông ấy rất có tài kinh doanh.

 

Từ khi nào anh mở nhạc to thế này vậy?

 

Mất một thời gian để quen và đây giờ thấy thích.

 

Cô đi California à?

- Có vui không?
- Sao?

 

Cô đến California à? Có vui không?

California? Cũng vậy thôi. Chẳng có gì cả.

 

Cô mặc đồng phục trông rất tuyệt đấy.

 

Anh trông cũng rất khá.

Muốn ăn gì không?

Chắc là không.

Mai tôi có chuyến bay rồi.

 

Khi nào cô quay lại.
Tôi mới mở chỗ này được hai hôm.

 

Tôi không biết. Lần này có thể khá lâu.

 

Viết thư cho tôi khi cô đến nơi nhé.

 

Chắc anh chẳng đọc đâu.

Tôi chỉ muốn hỏi một câu thôi.

 

Cô có cho người ta lên máy bay
với cái thẻ như thế này không?

 

Ngày thì là hôm nay,

nhưng mà nước mưa làm nhòe.

Tôi chẳng biết ở đâu. Cô biết không.

 

Tôi không biết.

 

Cho anh chỗ khác nhé.

 

Tuyệt.

 

Thế anh muốn chỗ nào?

 

Bất cứ nơi nào em muốn đưa anh đến...

 

Viết kịch bản và đạo diễn

Vương Gia Vệ

Diễn viên chính

Lâm Thanh Hà

Lương Triều Vĩ

Vương Phi

Kim Thành Vũ

Chu Gia Linh